Tuesday, February 19, 2013

Núi Phú Sĩ - vẻ đẹp muôn màu


 

Thưa bạn, phong-cảnh đẹp muôn màu

dưới đây là phong-cảnh núi  Phú-sĩ.

Cảm ơn chị Kim-Loan đã chia xẻ./.

TTKh.



From: Đỗ Thị Kim Loan
Subject:  NÚI PHÚ SĨ - VẺ ĐẸP MUÔN MÀU / SAIGON - DÁNG CHỢ NĂM XƯA

 

 

 

Núi Phú Sĩ - vẻ đẹp muôn màu

 

Là ngọn núi cao nhất Nhật Bản (3.776m), hình ảnh núi Phú Sĩ quanh năm tuyết phủ từ lâu đã đi vào thi ca, hội họa của không ít những tâm hồn yêu thiên nhiên hùng vĩ nhưng không kém phần lãng mạn xứ Phù Tang.


Ngọn núi nằm ở trung tâm đảo Honsu, trải dài từ tỉnh Shizuoka đến tỉnh Yamanashi phía tây nam Tokyo này càng đẹp hơn, khi ngắm nhìn từ cánh đồng chè xanh ngút ngàn hay dưới những mặt hồ gợn sóng lăn tăn bao quanh chân núi.


Tương truyền, người đầu tiên lên đến đỉnh ngọn núi này là một nhà sư. Vì là ngọn núi thiêng nên trước kia phụ nữ không được phép trèo lên đỉnh núi.

Ngày nay, nó đã trở thành thú vui mạo hiểm của du khách khắp nơi trên thế giới. Theo ước tính, mỗi năm có khoảng 300.000 tín đồ ưa mạo hiểm chinh phục và khám phá vẻ đẹp của nơi đây.

Chúng ta cùng chiêm ngưỡng vẻ đẹp ngoạn mục của ánh bình minh buổi sớm mai “Goraiko” trên đỉnh núi Phú Sĩ huyền thoại ấy !


Khi nhìn từ Trạm Vũ trụ Quốc tế ISS, Phú Sĩ trông vẫn rất quyến rũ.

Tuy đã nằm im từ sau đợt phun trào năm 1707, các nhà địa chất vẫn xếp ngọn núi này vào loại núi lửa đang hoạt động. Hiện nay, họ lo ngại một vụ phun trào từ sau thảm họa động đất 9 độ richter năm 2011.

Mới đây, vào tháng 9, Viện nghiên cứu Khoa học Trái Đất và Phòng chống thiên tai cho rằng, áp suất trong lòng núi lửa đang dần tăng lên và việc Phú Sĩ “thức giấc” sau 305 năm “ngủ yên” là điều khó tránh khỏi.


Hình ảnh 7 chiếc phi cơ Hải quân Nhật “vắt” qua chóp đỉnh núi trắng nổi tiếng thế giới này


Với khả năng vô hiệu hóa la bàn và các thiết bị định vị toàn cầu cùng những lời đồn có yêu tinh, ma quỷ quấy rối, cánh rừng Aokigahara dưới chân núi Phú Sĩ được xem là nơi “lảng vảng của những linh hồn” từng bị lạc hoặc tự tử tại đây.


Kawaguchi, Yamanaka, Sai, Motosuu và Shoji - 5 hồ nước ngọt lớn bao quanh Phú Sĩ mang đến vẻ đẹp “sắc nước hương trời”, hài hòa một cách hoàn hảo cho biểu tượng kiêu hãnh xứ Phù Tang.


Đây là cánh đồng mùa vụ bên cạnh trạm tàu tốc hành Shinkansen Bullet gần núi


  Cảnh đêm của vùng Kanagawa, gần Phú Sĩ mới đẹp làm sao!


Sắc trắng tinh khiết vùng núi hòa cùng sắc hồng hoa anh đào nhìn từ một ngôi chùa ở Tokyo


Từ đầu tháng 7 đến cuối tháng 8 là mùa leo núi của du khách khắp nơi. Hành trình leo mất khoảng 3 đến 7 giờ, qua 10 trạm cơ bản.

 


Ước tính, mỗi năm có khoảng 4 người chết và 10 người bị thương do thân nhiệt bị giảm và các tại nạn xảy ra trong quá trình chinh phục đỉnh cao. Tuy nhiên, điều này không là trở ngại với nhiều “tín đồ” yêu mạo hiểm và độ cao, vì chinh phục núi Phú Sĩ là một trong những cuộc hành trình hấp dẫn nhất thế giới .


Vẻ đẹp hoàn hảo của màu tím biếc nơi chân núi, sóng sánh bên mặt hồ phẳng lặng phản chiếu ngọn núi hùng vĩ, một khung cảnh lãng mạn !


Đỉnh núi Phú Sĩ có một miệng núi lửa rộng 850m và sâu 220m. Toàn bộ cây cối chỉ mọc được từ độ cao 2.400 đến 2.800m trở xuống, độ cao còn lại là sườn núi trơ trụi với nham thạch đã phun trào từ lâu

 


Phú Sĩ là một trong “Ba ngọn núi Thánh” ở Nhật Bản. Đây là hình ảnh của Lễ hội hoa tổ chức tại Shibazakura

 


Đây là “hàng rào” nhà chọc trời Shinjuku “sánh bước” cùng Phú Sĩ nhìn từ Trung tâm Thành phố Bunkyo.

 


Một Phú Sĩ hùng vĩ nhìn từ cao nguyên Asagiri cao 1.964m trên biên giới 2 quận Yamanashi và Shizuoka.


Còn đây là hình ảnh núi Phú Sĩ nhìn từ Yokohama


Mặt hồ Motosu phản chiếu lung linh vùng núi tuyết phủ tuyệt đẹp. Motosu là hồ sâu thứ 9 Nhật Bản (140m), cùng với Saiko và Shojiko, 3 hồ này được hình thành từ dung nham của Phú Sĩ.

 


Ngàn hoa khoe sắc thắm cùng màu xanh hùng vĩ ngút ngàn tựa chốn “bồng lai tiên cảnh”


Phú sĩ lung linh mờ ảo nhìn từ mặt hồ Ashi trong xanh, phẳng lặng


“Bộ đôi” hoàn hảo giữa đỉnh núi cao nhất xứ Phù Tang và mặt hồ Shojiko buổi ban mai. Shojiko là hồ nhỏ nhất trong “Ngũ hồ” bao quanh Phú Sĩ

 


Sự nhỏ bé của con người và cảnh vật trước cảnh thiên nhiên hùng vĩ


Thác “thiêng” Shiraito ở Fujinomiya, thuộc Công viên Quốc gia Fuji-Hakone-Izu


Hình ảnh tượng trưng của cánh “Cổng Torii” - Biểu tượng truyền thống của Nhật Bản, là nơi các “chiến binh gan dạ” sau chặng dài chinh phục Phú Sĩ ghi dấu ấn bằng cách gắn đồng xu khắc tên mình lên.

 


Hầu hết các hành trình leo núi đều được bắt đầu vào ban đêm để khi lên đến đỉnh, sau 3 đến 7 giờ leo, du khách được ngắm nhìn cảnh ban mai của đất nước đón bình minh đầu tiên trên thế giới trên một ngọn núi cao nhất xứ Phù Tang.


Có thể, một ngày mai, Phú Sĩ sẽ “thức giấc” và làm hỏng những bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp quanh nó, nhưng cho đến lúc đó, ngọn núi tuyết phủ trắng quanh năm sẽ vẫn mãi là biểu tượng kiêu hãnh của xứ sở đón nắng mai đầu tiên trên thế giới.

=============================

 

SAIGON - DÁNG CHỢ NĂM XƯA

 

Sài Gòn hai trăm năm mươi chợ, kể sao cho vừa. Trong thời khó khăn, kinh tế lạm phát, siêu thị, trung tâm thương mại đại diện cho phái "chợ ngoại" tràn lan, thì chợ Việt truyền thống với những món hàng để nấu cơm ba bữa,  cây nhà lá vườn, tự sản tự tiêu đang bị co cụm. Trào lưu đưa hàng Việt về chợ đang được chú ý.

Tết ta, dạo chợ Việt, sắm món ngon truyền thống, nhớ chuyện đất lề quê thói, như một việc tất yếu.
Những ngôi chợ Sài Gòn xưa dưới đây có cái còn, nhưng cũng có cái đã đi vào dĩ vãng. Ngoài chợ Bến Thành ở khu trung tâm quen thuộc, chúng ta hãy "dạo qua" và ngắm lại một số chợ nổi tiếng khác, có cách nay trên nửa thế kỷ.

1. Chợ Cầu Ông Lãnh: Từ bến ghe chành trở thành ngôi chợ vào năm 1872, đầu mối hàng thủy sản. Năm 1946, dẹp lò mổ heo, phát triển thêm chợ Cầu Muối, đầu ngành nông sản, biến đường Lò heo (đường Nguyễn Thái Học) thành bến xe.
Tháng 4/1999, chợ Cầu Ông Lãnh cháy rụi. Đến năm 2004, cả hai chợ bị giải tỏa để làm đại lộ bờ sông. Ông Lãnh có lẽ là Lãnh Binh Thăng, còn Cầu Muối là cầu chuyển muối từ ghe miền Trung chở vào.



2. Chợ Lớn cũ: Ra đời sau khi người Hoa từ Cù Lao Phố về đây lánh giặc Tây Sơn (1776). Ảnh này chụp đầu thập niên 1920. Địa danh Chợ Lớn phát xuất từ đây: ngôi chợ lớn nhất vùng... "Chợ Lớn". Sau khi lập Chợ Lớn mới (Bình Tây) thì chợ này bị dẹp bỏ vì quá tải.



3. Chợ Bình Tây: Biết chính quyền Chợ Lớn có ý định xây ngôi chợ mới để thay thế Chợ Lớn cũ đã quá chật chội, năm 1928, ông Quách Đàm, thương gia người Hoa, liền bỏ tiền ra mua một cuộc đất rộng nằm giữa kênh Tàu Hủ và rạch Bàng (đường Hậu Giang - Tháp Mười ngày nay), xây nên ngôi chợ Bình Tây đồ sộ (26.000m2, gấp đôi chợ Bến Thành), cấu trúc trệt - lầu, kiến trúc Đông phương nhưng thoáng đãng, tân kỳ.
Ông Quách Đàm hiến tặng ngôi chợ cho tỉnh, chỉ với điều kiện sở hữu dãy phố tự xây hai bên tả, hữu chợ, cũng trên đất mình mua, làm kinh doanh. Ông được đặt tượng trong chợ sau khi qua đời.
Dĩ nhiên, chính quyền đồng ý cái rụp, vì đâu phải bỏ ra xu nào, lại được thu thêm tiền thuế. Phần Quách Đàm, đã giàu lại giàu thêm, nhờ cho thuê phố chợ, vừa thơm danh làm nghĩa, lại được tiểu thương đội ơn (nên gọi là Chợ Quách Đàm).
Sau 1975, tượng đồng Quách Đàm bị hạ bệ, nhốt vào nhà kho. Sau đó, được đặc cách về Bảo tàng Mỹ thuật ở 67 Phó Đức Chính. Tiểu thương chợ Bình Tây góp tiền, làm lại tượng khác, đặt lại ở sân giữa tầng trệt, đêm ngày nhang khói.
Bình Tây, tên làng cũ. Trước 1990 là chợ đầu mối cho cả nước.
Đã gần một thế kỷ trôi qua, Sài Gòn vẫn chưa có ngôi chợ nào to đẹp hơn. Ta thấy bài toán "đi chợ" của Quách Đàm ngày xưa thật kinh... tế, đâu có "đa dại" như một số "đại gia" làm ăn kiểu chụp giựt, rơi vào ngõ cụt, đi từ teo tóp tới tiêu tùng, phá sản.



4. Chợ Cá: Chợ này không còn, ngày xưa, nằm ngay trên con đường Tổng Đốc Phương (nay là Châu Văn Liêm), ở vị trí vòng xoay tượng Phan Đình Phùng bây giờ. Năm 1954, Sài Gòn xây lại một chợ tôm cá, nhưng kiến trúc khá văn hóa, đó là chợ Hòa Bình (tên làng cũ).
Về sau có thêm chợ cá Trần Quốc Toản (đường 3/2, gần Nguyễn Tri Phương), chợ đã bị giải thể sau thời bao cấp.



5. Chợ Tân Định: Xây năm 1926. là chợ nhà giàu thời đó. Hai bên có bãi xe hơi, phía sau là bến xe ngựa (đường Mã Lộ). Rau. thịt tươi ngon sản xuất phía Gia Định đều chở về đây. Kiến trúc chợ đến nay không thay đổi nhiều, nhưng ngày xưa thoáng đẹp.
Chung quanh là những nhà vườn, đất còn thênh thang của làng cũ Tân Định. Bây giờ bí lối, sạp hàng, ki-ốt, quảng cáo tứ bề. Đi bên đường Hai Bà Trưng, chẳng ai còn nhìn thấy mặt tiền kiến trúc, đường nét tịnh tiến đặc thù của nó.



6. Chợ Bà Chiểu: Chợ trung tâm của tỉnh Gia Định xưa, đã có từ đầu thế kỷ XIX. Kiến trúc chợ thuộc hạng bình dân, xây năm 1942. Thập niên 1900, vùng đất này nên thơ như bức tranh thôn dã: vườn cây, mái tranh, nhà ngói, ao sen đan xen giữa những lũy tre, khóm chuối, đường làng.
Tên chợ từ tên vùng đất, chưa rõ nguồn gốc Bà Chiểu. Có người cho rằng bà là một trong năm bà vợ của một lãnh binh thuộc triều Nguyễn, đã có sáng kiến chia vùng quản chợ. Bốn chợ còn lại là Bà Hạt, Bà Hom, Bà Quẹo, Bà Điểm. Còn theo Sơn Nam, "chiểu" là ao. Bà là nữ thần được thờ bên ao.



7. Chợ Gò Vấp: Chợ đã có từ lâu, thuở dân cư còn thưa thớt. Sau 1954, người Bắc di cư vào ở vùng này thì chợ mới phát triển, cùng thời với các chợ hương vị Bắc khác, như Xóm Mới, Ông Tạ, Bùi Phát...



8. Chợ Thủ Đức:
Chợ Thủ Đức có sau hành trình xuôi về phương Nam của Lễ Thành hầu Nguyễn Hữu Cảnh vào thế kỷ XVII. Người lập ra chợ này vốn là một thương gia người Hoa bỏ nước ra đi sau khi phong trào "phản Thanh phục Minh" thất bại.
Về nhân vật lịch sử có liên quan, ông Tạ Dương Minh (Tạ Huy), hiệu Thủ Đức, đã góp phần khai khẩn lập ấp vùng Linh Chiểu xưa và xây dựng ngôi chợ đầu tiên tại đây mang tên hiệu của ông là chợ Thủ Đức.
Tạ Dương Minh là tiền hiền họ Tạ, hiệu Thủ Đức. Tản Đà thích thú khi đến ăn nem Thủ Đức và tắm suối Xuân Trường (thập niên 1930). Ông về Bắc, gởi thơ vào Sài Gòn: "Thủ Đức - Xuân Trường khách vắng đông/Ngồi nhớ người xa thêm nhớ cảnh/ Xa xôi ai có nhớ nhau cùng..."



9. Chợ Bà Điểm: Vùng này xưa nhiều rừng, cọp dữ. Canh ba, canh tư, dân gánh nông sản về Bến Nghé bán phải đi thành đoàn, đốt đuốc chống cọp.
Đây là vùng canh tác cau, trầu cuối cùng của 18 Thôn Vườn Trầu. Bà Điểm là chợ đầu mối trầu, cau cho Lục tỉnh từ thế kỷ XIX cho đến cuối thập niên 1980. Giữa thập niên 1990 vẫn còn bến xe ngựa.
Theo một nhà nghiên cứu, Bà Điểm là vợ của một lãnh binh. Một tư liệu khác thì bảo là người đã giúp Trương Định đánh Pháp (1861), còn theo TS. Lê Trung Hoa, bà là chủ quán bán nước chè ở vùng này.
Thập niên 1990, đã có dự án bảo tồn khu nhà vườn Bà Điểm. Tiếc rằng nói mà không làm, nay vườn trầu bán đất phân lô, chia ô hết rồi!
Bức ảnh này cho ta thấy cảnh chợ Bà Điểm trăm năm trước (1910). Đường trước chợ đã quy hoạch cốt lề. Có đèn đường nhưng còn là trụ đèn thắp dầu (nay là góc Phan Văn Hớn - Phan Văn Đối). Hai bên đường nhiều nhà ngói, đi lại chỉ có xe bò và ngựa...


 

TAM THÁI

 

 

5
videos

 
PLAYLIST  by Phung N. Tran
The Content of this Playlist will be changed every week.

 

 

 

 

No comments:

Post a Comment

Thanks your Comment

Popular Posts

My Blog List